Tình Người đọng mãi trong tôi

Sáng tác:Nguyễn Như Hảo
Chủ đề:Cổ tích giữa đời thường

Lời: Tình Người đọng mãi trong tôi

Tôi sinh ra nơi vùng đất “Khu 4 đổ ra, Khu 3 đổ vào”, vùng đất xứ Thanh anh hùng lẫy lừng. Nhà tôi cách cầu Hàm Rồng 5 km. Thủa nhỏ tôi và các bạn thường ra cầu Hàm Rồng chơi, ngắm dòng sông Mã thơ mộng và làng mạc trù phú. Bố mẹ tôi sinh được 3 anh em. Bố mẹ tôi là người nhân hậu, chịu thương chịu khó, thương người vô cùng.

Mẹ tôi từ bé đã bị bệnh hen, mỗi lần mẹ lên cơn hen, tôi ngồi đằng sau vuốt lưng cho mẹ. Từ bé tôi đã học cầm kim tiêm để giúp mẹ tiêm cho dễ thở. Khi mẹ sinh thêm em trai út, tôi mới có 8 tuổi. Lúc em được 20 ngày thì mẹ phải cấp cứu trong bệnh viện, kể từ đó, tôi thay mẹ chăm em, bế em, cho em ăn. Tôi còn nhớ 1 đêm, vì mệt quá, khi ru em ngủ, tôi làm rơi em xuống giường, bố tôi hỏi, “em đâu con”? lúc ấy tôi nhìn xuống mới thấy em ở dưới chiếu, mà tôi vẫn “à ơi, à ơi ru em ngủ…”…

Lớn lên, tôi đỗ 3 trường đại học, nhưng vì nhà nghèo nên tôi chọn trường có học bổng loại A, đó là trường Đại học Văn hóa Hà Nội. Tháng học bổng đầu tiên của tôi lĩnh buổi sáng được 49.500 đồng (bốn chín ngàn năm trăm đồng). Ngay buổi chiều hôm đó tôi đã phát tâm giúp cho mẹ con chị Hòa ở Ba Vì. Chị Hòa đưa con xuống Bệnh viện Nhi Thụy Điển (nay là Bệnh viện Nhi Trung ương) để mổ tim, nhưng không đủ tiền ăn ở đi lại. Từ giây phút đó, tôi đã khởi tâm sau khi tốt nghiệp sẽ lập ra 1 nhóm từ thiện để giúp đỡ mọi người.

Tâm nguyện đó của tôi đã thành hiện thực, tôi đã sáng lập ra “Nhóm Từ Tâm”. Trong suốt cuộc hành trình thiện nguyện từ địa đầu Tổ quốc, tới đảo Lý Sơn, và nhiều nơi khác trên mọi miền của hình chữ S, chúng tôi hết lòng giúp đỡ người dân.

Vào tháng 11 năm 2017, một cuộc hội ngộ nhân duyên lịch sử mà tôi luôn khắc cốt ghi tâm. Tôi đã được đại ân nhân là bạn Nguyễn Thị Khánh Ngọc trao tặng tôi một đại nhân duyên để tôi biết đến môi trường TÌNH NGƯỜI. Tôi tham gia học chương trình “Chia sẻ giá trị nhân đạo” dựa trên nền tảng Trí tuệ, Từ bi và Tư tưởng của Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại - cuộc đời tôi và gia đình tôi đã sang một trang mới. Trước đây có chương trình từ thiện nào là tôi ra sức kêu gọi để mọi người ủng hộ rồi mình mang đi từ thiện, có những chương trình không đi được tận nơi thì gửi lên cho họ, cũng không biết quà từ thiện có tới tận tay người dân không…Bây giờ tôi đã thấu hiểu giá trị của việc từ thiện là báo ơn, là trả nợ ... cho bà con quyến thuộc của chính mình.

Niềm vui nhân lên bội phần khi con trai tôi du học tại Mỹ được gần 2 năm, trong 1 lần nghỉ Lễ Tạ ơn, cháu về Việt Nam, tôi đã đưa cháu lên thăm TÌNH NGƯỜI. Một tháng sau cháu nằng nặc đòi về Việt Nam với lý do “Mẹ ơi, con rất yêu Việt Nam, không đâu bằng Việt Nam mẹ ạ. 'Tiên học lễ, hậu học văn'. Con muốn giúp cho các bạn trên toàn thế giới biết đến Việt Nam, một đất nước tuyệt vời nhất trên quả địa cầu này.”.

Ngày 20/10 năm nay là một hạnh phúc tột cùng đối với tôi và đại gia đình tôi. Sáng ra tôi và mẹ chồng tôi thấy 3 phong bì thư gửi cho: bà, bác (chị chồng tôi) và cho tôi. Hai mẹ con tôi đọc thiếp chúc mừng của con trai tôi mà ôm nhau khóc vì xúc động, cháu viết:

“Gửi mẹ. Cảm ơn mẹ vì đã cho con một cuộc sống tuyệt vời. Cảm ơn mẹ vì đã không ngại vất vả, khó nhọc để nuôi lớn con thành người. Mặc dù nhiều lúc con đã làm mẹ buồn, làm mẹ thất vọng. Nhưng con yêu mẹ nhất trên thế giới này! Con không giỏi thể hiện, bộc lộ cảm xúc, nhưng lúc nào con cũng yêu mẹ. Chúc mẹ một ngày 20/10 vui vẻ, hạnh phúc.”
Con trai

Khi tôi hỏi cháu “10 ngàn con gắn vào thiệp có ý nghĩa gì”? Cháu nói: “Đó là biểu tượng 10 phân vẹn 10 của tình yêu con dành tặng mẹ, đó là bông hoa mà con trân quý, hoa tình yêu mẹ ạ

Tôi biết ơn Ban chấp hành, các thành viên chủ chốt của Chi hội Tán trợ Chữ thập đỏ Tình Người, để chính tôi và đại gia đình được đón nhân duyên tuyệt vời này. Tôi may mắn được biết đến môi trường có một không hai trên thế giới chắc chắn sẽ giúp hàng triệu triệu gia đình được hạnh phúc, thành công viên mãn...